[REVIEW LACY'S BOOKS] VỪA NHẮM MẮT VỪA MỞ CỬA SỔ - NGUYỄN NGỌC THUẦN
Xin chào, lâu lắm rồi mình mới quay lại viết review, và mình nghĩ mình bắt đầu nên nghiêm túc làm một timeline hoặc lên lịch cho những bài review cho những cuốn đã đọc mà lười viết, chứ hiện tại còn 3 cuốn nữa chưa khoe với mọi người. Quay trở lại với album này sau một thời gian, xin phép khoe cuốn "old but gold" của Nguyễn Ngọc Thuần - Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ - cuốn sách xuất bản lần đầu tiên vào năm 2002, tái bản lần thứ 25 vào năm 2019 và đạt nhiều giải thưởng ý nghĩa. Khi hỏi Yang rằng nên mua cuốn gì để chào tháng 11 của mình, cuốn gì đó khác với văn học nhiều ẩn dụ, u ám và buồn của các tác phẩm từ Nhật Bản, cuốn gì đó vui vẻ và nhiều sức sống một chút, Yang gợi ý cuốn này. Minh cứ đinh ninh rằng chưa hề đọc cho tới khi đọc chương đầu tiên, tuổi thơ bất chợt ùa về. Mình đã đọc cuốn này từ lâu rồi, lâu tới nỗi mình thậm chí đã quên tên sách, quên bìa sách, quên đọc từ bao giờ, chỉ nhớ một vài trích dẫn của sách.
Đúng như tên gọi, cuốn sách khiến mình cảm thấy như quay về những ngày còn ở nhà, cái cảm giác gió lùa qua cửa sổ, cảm giác ngửi thấy mùi sương, hay cảm giác một sáng đi học sương đầy đường hít hà hương nhàn nhạt của cây sấu, cây xoan đào,.. dịu dàng và nhung nhớ. Cách Nguyễn Ngọc Thuần kể chuyện giống như khi mình nói chuyện với em bé ở nhà, gần gũi, giản dị, đáng yêu và suy tư. Dùng cách nói chuyện của trẻ nhỏ, cách suy nghĩ của trẻ nhỏ, cách dạy con của người bố, cách đối xử giữa người với người của những người hàng xóm láng giềng, để nói các câu chuyện của người lớn, khiến người lớn đọc như có dòng suối mát chảy vào lòng, thông suốt và thấm thía. Cuốn sách mang đến tình yêu và sự bao dung vô hạn.
Trời ơi đọc mà yêu đứa nhỏ trong truyện quá trời cha mạ ôi. Đứa trẻ không phải lúc nào cũng đáng yêu, có lúc nó làm sai nhưng sau tất cả nó biết yêu thương, nó biết cách an ủi và nhìn vào điểm tốt của người xung quanh, nó biết lo lắng khi người thân yêu của mình gặp chuyện, biết quan tâm tới bạn bè và thậm chí là người xa lạ... Thế mới thấy một đứa trẻ lớn lên chính là phản ánh của môi trường giáo dục, tình yêu của gia đình và mọi người xung quanh. Thật sự mong mỗi đứa trẻ em trên Việt Nam nói riêng, thế giới nói chung, đều được hưởng tình yêu vô bờ bến ấy. Và những người yêu vô bờ bến một người, một điều gì đó đều xứng đáng trân trọng, dù cho đó là điều gì. Như ông của em bé yêu ruộng vườn đến nỗi khi mất mọi người phải khiêng ông qua những thửa ruộng để ông nhìn ngắm lần cuối, bố của em bé yêu lũy tre làng đến mức dù mãi mãi chẳng rời xa cổng làng ông vẫn tự hào vẫn yêu,...
<<
- Con làm sao vậy?
- Con đã lỡ đòi lại món quà mà con đã cho.
- Người đó có lỗi với con lắm à?
- Không, bố à. Chẳng có lỗi gì.
- Thế thì còn phải xin lỗi họ thôi.
- Con sẽ không bao giờ xin lỗi nó.
- Nếu vậy, bố sẽ rất xấu hổ vì con. Và con cũng sẽ rất xấu hổ khi gặp lại nó.
>>
"Bố tôi vẫn nói, khi nhìn theo bóng một người mà ta không thể quên được, chúng ta sẽ thấy "nỗi nhớ" của mình."
Mình cũng đã nhớ vì sao mình thích gọi tên người khác, vì "Bố tôi nói, mỗi cái tên làm một âm thanh tuyệt diệu. Người càng thân với mình bao nhiêu thì âm thanh đó càng tuyệt diệu bấy nhiêu.". Mình tin điều đó sau khi đọc cuốn này, mình hay gọi tên đôi khi chỉ để nghe người khác "ơi" thưa lại.
Đây chắc chắn là cuốn must-have trên giá sách của mình cho tới cả sau này lấy chồng, có con bởi nó giống như cẩm nang yêu cuộc sống và dạy con trẻ làm người vậy.
Mọi người mua đọc đi ạaaaaaa.
#reviewlacybooks #sachcualacy #sachhay
#vừanhắmmắtvừamởcửasổ #nguyễnngọcthuần
#booklover #bookreviewer
同時也有10000部Youtube影片,追蹤數超過2,910的網紅コバにゃんチャンネル,也在其Youtube影片中提到,...
reviewlacybooks 在 Đồ Béo Lùn Facebook 的最佳貼文
[REVIEW LACY'S BOOKS] TRẠM THU PHÍ QUÁI LẠ - NORTON JUSTER (LÊ MINH ĐỨC dịch)
TRẠM THU PHÍ QUÁI LẠ là một cuốn sách thuộc Tủ sách kinh điển của Nhã Nam, mình mua trong một lần đi cùng Dương tới hội sách mùa nào đó của...năm ngoái. Mình đọc từ lúc bắt đầu đi học môn Tiếng anh chuyên ngành 2 ở FTU vào giai đoạn 1 của kỳ 2 năm 3, và đến bây giờ, đã có điểm môn học, sắp kết thúc kỳ hè năm 3 mới đọc xong. Không phải cuốn này không thú vị, không hay ho, mà là nó tốn nhiều não quá, hình dung về nó, thì giống như một cuốn truyện cổ tích phiêu lưu ký nhưng là dành cho người lớn và đã dành cho người lớn thì đã thấy đau đầu rồi. Trời ơi nó chơi chữ rất là nhiều ấy, mà các cậu biết chuyển thể sang tiếng Việt thì thế nào rồi đấy. À với trẻ em thì sẽ dễ đọc hơn, vì đọc thôi không cần nghĩ nhiều.
Cuốn sách kể về cuộc hành trình du hí qua những vùng đất lạ, kỳ cục nhưng thú vị cùng không kém phần hiểm nguy của cậu bé Milo. Cậu bé Milo giống như bất kỳ cô cậu bé nào chúng ta có thể thấy, chẳng thiết tha với các môn học ở trường, chẳng hứng thú với bất cứ việc gì xảy ra, chẳng có gì để yêu mến, luôn luôn sầu muộn. Thế nhưng gói hàng kỳ lạ xuất hiện, dẫn dắt Milo từ một trò chơi tiêu khiển lúc buồn chán, trên một con xe đồ chơi, đến những trải nghiệm mới lạ, gặp những vùng đất hay ho, những con người khác biệt, học thêm nhiều điều mới lạ. Để rồi khi chuyến hành trình đó kết thúc, gói hàng đột ngột mất đi, chỉ còn lại Milo nhớ nhung những người bạn mà trong chuyến phiêu lưu mình đã gặp, đã kề vai sát cánh, những người luôn giúp đỡ và chỉ bảo Milo, và để lại một Milo có thêm sinh khí và niềm tin yêu cuộc sống với trời xanh, mây trắng, núi cao non xanh, những chuyến đi, những điều đẹp đẽ và đáng chờ mong bên ngoài kia..
"Sự Mong Đợi là nơi cậu phải đến trước khi đến được nơi câu muốn đến. Tất nhiên, có những người không bao giờ vượt ra được ngoài Sự Mong Đợi, nhưng nhiệm vụ của tôi là giục họ đi thật nhanh cho dù họ có muốn hay không."
"Tôi luôn nói là mình phải mong đợi mọi việc, như thế việc không mong đợi mới không bao giờ xảy ra."
"Dừng lại ở Sự Mong Đợi cũng hay đấy."
~ Nếu không có sự mong đợi thì cậu sẽ chẳng biết nơi cậu muốn đến là đâu. Cậu sẽ luôn ngạc nhiên trước những điều ngoài mong đợi nếu cậu cố gắng hết sức, và đi đúng hướng. Thế nhưng, dừng lại ở sự mong đợi cũng hay ho, nó an toàn, nhưng cậu có thể sẽ chẳng đạt được gì. Vì cậu chỉ đang dừng ở sự mong đợi mà thôi. Chúng ta hãy cố lên.
"Tôi không biết có đường nào sai để đến Thành phố Từ Điển cả, vì thế nếu đường này dẫn đến Thành phố Từ Điển thì chắc chắn nó là đường đúng còn nếu không thì chắc nó phải là đường đúng để đến đâu đó, bởi vì không có đường sai dẫn đến bất kỳ nơi nào cả."
~ Thế nên, mình cứ đi, đừng có ngại. Mình cứ làm, đừng có sợ chăng?
#lacy HN 26072019
#reviewlacybooks #trạmthuphíquáilạ #tủsáchkinhđiểnnhãnam
#booklover #bookholic #sáchcủalạcý
Các cậu ơi hãy mua và đọc để thấy sự thú vị ngấm vào máu nhé. Hãy đọc khi các cậu hoàn toàn thư giãn, không có gì vướng bận để có thể đọc liền mạch và thấm nhé ~ Chứ mình đọc mất khá là nhiều thời gian hic.
reviewlacybooks 在 Đồ Béo Lùn Facebook 的精選貼文
[REVIEW LACY'S BOOKS]
ĐIỀU KỲ DIỆU CỦA TIỆM TẠP HÓA NAMIYA - HIAGASHINO KEIGO ( Phương Nam dịch)
"Gửi tiêm tạp hóa Namiya,
Cháu là con cua bé nhỏ. Hôm nay cháu viết thư gửi cho tiệm để hỏi tiệm một câu hỏi bé nhỏ, rằng làm thế nào để ăn nhiều mà vẫn không bị đau bụng ạ? Hmm, dạo này dạ dày cháu không tốt, thêm nữa là cháu thêm tuổi mới nên cháu càng ngày càng nhạy cảm hơn, sức khỏe cũng như tâm tính, thế nên lâu lắm cháu không được ăn no căng thoải mái mà không sợ dạ dày khó chịu 😞 Cháu cảm thấy rất là buồn ấy. Cháu từng ăn được rất là nhiều, bụng dạ rất là tốt, béo một chút không là vấn đề. Thế nhưng bây giờ, ăn hơi hơi no một tẹo là cháu cảm thấy cháu sắp tống khứ mọi thứ ra khỏi bụng rồi.
Mong tiệm trả lời cháu sớm, cháu phải đi ăn thịt với lớp Nhựt của cháu đây. Cháu lại bất chấp cái bụng dở hơi của cháu mà ăn no nê cho vui. Hi vọng sau khi ăn về sẽ có câu trả lời của tiệm cứu cái bụng cháu.
Kính thư, con cua bé nhỏ."
Nếu các cậu thắc mắc tại sao tớ lại viết một lá thư ngốc nghếch, ngốc nghếch đến ngớ ngẩn như kia, thì chứng tỏ các cậu chưa đọc cuốn sách này, và thật lòng đấy, các cậu nên đọc nó, ngay khi có thể trong tương lai gần đi. Bởi vì, đúng như tên cuốn sách, cuốn sách cũng là một điều kỳ diệu. Điều kỳ diệu của thời gian không gian, của tình yêu giữa ông già chủ tiệm và người đàn bà Giám đốc của trại trẻ Marumitsu, của tình người cũng như sự nghiêm túc của ông Namiya đối với các câu chuyện cũng như các mảnh đời khác nhau...
Namiya mặc dù đọc chệch thành nayami có nghĩa là đau khổ, phiền muộn, thế nhưng sự đau khổ phiền muộn ấy đã được vượt qua vì ở bên ngoài kia, trong dòng đời, vẫn còn một ai đó như ông Namiya, còn những đứa trẻ với bản ngã là tâm tính lương thiện như Atsuya, Shota, Kouhei, hết lòng nghĩ suy, cẩn thận lắng nghe... Và cũng chính những nỗi phiền muộn ấy lại hóa thành liều thuốc giúp ông Namiya sống vui sống khỏe, biến thành điều kỳ diệu chữa lành những vết thương tâm hồn của ba đứa trẻ. Đó chính là tình người.
Một cuốn sách, vài mảnh đời xuất hiện, nhưng lại có mối quan hệ mật thiết với nhau, sự việc này nối sự việc kia, tạo nên một cảm giác khó tả bao quanh cuốn sách, như tự cuốn sách đã làm một điều kỳ diệu.
Dẫu biết lá thư cuối của tiệm tạp hóa là dành cho ba đứa trẻ, nhưng vẫn tha thiết muốn một lần được gửi thư và nhận hồi âm.
#reviewlacybooks #điềukỳdiệucủatiệmtạphoáNamiya
#đọckhắpmọinơi
#điềukỳdiệuchínhlàtìnhngười #trongđờicầnlắmmộtngườilắngnghe
#hivọngtấtcảđềusẽsốngthậttốt
#cảmơnRăngvìchoMmượncuốnnày
HN 22112018
P/s: Được hôm tan học về sớm phải cố ngồi gõ mấy dòng, để ảnh ở trong bản nháp hơi lâu, có lỗi với một cuốn sách hay lắm.