----- English below ------
1. TRẢI NGHIỆM KHÁCH HÀNG sẽ là từ khóa mà anh chị em làm du lịch ở Việt Nam cần quan tâm và nhắc đến trong năm 2020 tới. Còn với mình, trải nghiệm khách hàng cần được nhắc đến tới khi nào chúng ta ngưng làm dịch vụ.
Mình vừa đọc một bài viết của Forbes nói về "25 dịch vụ tốt nhất trên Thế giới mà bạn chưa từng nghe thấy". Trong đó có Aeroflot - một trong những hãng hàng không tốt nhất thế giới. Một ngày nào đấy, nếu đủ duyên nhất định mình phải trải nghiệm để tìm hiểu xem dịch vụ tốt nhất thế giới là như thế nào!
2. Quay trở lại với tầm quan trọng của trải nghiệm khách hàng.
Mình nhớ ngày ở Bali, mình thuê một khách sạn thiết kế kiểu nhà truyền thống của người Hindu bản địa, nó đem lại cho mình cảm giác như đang ở trong một ngôi đền linh thiêng, trên hòn đảo được mệnh danh là nơi ở của các vị thần. Trong phòng có bồn tắm bằng sứ, hầu hết nội thất đều được làm vật liệu tự nhiên là: tre và gỗ, cửa phòng được điêu khắc hoa văn tinh xảo như cửa các gia đình quý tộc ở Việt Nam vậy. Nhìn ra khung cửa sổ phía xa là những ngọn núi lửa và những mái nhà rêu phong. Đó là một trải nghiệm tuyệt vời, không thể quên với mức chi trả 12$/đêm (đừng để ý tới giá nhé, điều mình đang muốn nói là trải nghiệm khách hàng).
KHÔNG GIAN ĐẶC TRƯNG VĂN HÓA BẢN ĐỊA là điều khiến mình ấn tượng. Link nơi mình ở tại Bali: https://www.booking.com/hotel/id/kori-bali-inn-i.vi.html?aid=304142
Một lần khác, ở Thái Lan, một người bán sim điện thoại 4G tóa hỏa chạy đi tìm vị khách vừa mua sim của cô, do cô chưa kích hoạt sim cho anh ta (ở Thái người ta cần Passport của bạn để đăng ký sử dụng sim điện thoại). Sau khi đuổi theo mà không thấy vị khách đâu, cô gặp lại anh trong quán cơm ngay bên cạnh nhà. Cô mừng rỡ, vui tươi, vì tìm được anh, được phục vụ trọn vẹn cho vị khách vãng lai đến từ một đất nước xa lạ. Đáng lẽ ra cô ấy không cần đuổi theo, mà chỉ cần quên đi vị khách, nhưng cô đã không làm thế và đấy là một trải nghiệm mình không thể quên.
HẾT LÒNG PHỤC VỤ. LUÔN LUÔN VUI VẺ là điều mình ấn tượng với dịch vụ của cô bán sim ấy.
Một lần nữa Kota Kilabalu (Malaysia), trong một hostel ấm cúng, họ có nước và ăn sáng (không giới hạn) cho thực khách. Có không gian chung rộng, thoải mái, ấm cúng dành cho tất cả mọi người. Và người dọn phòng cùng cô lễ tân luôn tươi cười, từ sáng tới tối. Họ khiến khách hàng cảm thấy như ở nhà. Và hình ảnh của họ còn in sâu trong tâm trí chàng trai trẻ rất lâu nữa.
Link homestay mình ở tại Kota Kilabalu: https://www.booking.com/hotel/my/akinabalu-youth-hostel.vi.html?aid=304142
Ở Yogyakatar, có chú Ocep Ocipi chủ Ngampilan Backpacker. Chú có một căn nhà nhỏ, ấm cúng dành cho những người xê dịch khắp nơi trên thế giới. Chú coi những vị khách như người nhà. Mình nhớ mãi đêm giao thừa 2018, quây quần bên những người bạn mới quen đón năm mới trong khu vườn nhỏ của chú.
KHIẾN KHÁCH HÀNG CẢM THẤY ẤM CÚNG NHƯ Ở NHÀ - đấy là điều khiến mình nhớ nhất về họ.
Link Ngampilan Backpacker Hostel: https://www.booking.com/hotel/id/ngampilan-backpacker-hostel.vi.html?aid=304142
Ở Việt Nam, nhắc tới công ty tour mình nhớ ngay đến Phớn Tọoc Tourist - Hà Giang Trẻ, công ty tổ chức tour ở Hà Giang. Với hướng dẫn viên là người dân tộc thiểu số bản địa, trải nghiệm đậm chất local, lần đầu tiên mình đi tour ở Hà Giang được nghe hướng dẫn viên chơi khèn H'Mông, buổi tối về ăn cơm trong nhà sàn người Tày và được thưởng thức tiếng đàn tính hát then của dân tộc Tày. Cách làm của Hà Giang Trẻ rất hay, dành cho vị khách yêu trải nghiệm, yêu văn hóa một trải nghiệm không thể quên.
LẤY KHÁCH HÀNG LÀM TRUNG TÂM và KHAI THÁC ƯU THẾ BẢN ĐỊA là điều mình rất thích ở Hà Giang Trẻ.
...
Và còn nhiều điều muốn chia sẻ nữa, mình sẽ viết tiếp ở những bài viết sau trong chuyên mục phát triển du lịch Việt Nam: BỀN VỮNG nhé!
#Dulichbui24 #Tranvietanh #Wonderfulvietnam #Trainghiemkhachhang #Aeroflot #worldwidebigproud #Russiashouldproud
-------------------------------------------------------------------------------------
1. CUSTOMER EXPERIENCE will be the keyword that should be paid attention to and mentioned in the coming 2020 by people working in tourism in Vietnam. As for me, customer experience needs to be mentioned until we stop providing services.
2. I’ve just read a Forbes article about best practices of customer services you haven’t heard of in the world. In which rank Aeroflot - one of the best airlines in the world. One day, if the opportunity comes again, I must try to find out what the best service in the world is like.
3. Back to the importance of customer experience.
I remember the days when I was in Bali, I stayed at a hotel designed as a native Hindus traditional house. It made me feel like being in a sacred temple, on the island of the gods. In the room, except for a porcelain bath, the majority of the interior was made of natural bamboo and wood; far away outside the window are volcanoes and mossy roofs. It was a wonderful, unforgettable experience for $ 12/night (don't pay attention to the price, what I want to emphasize is customer experience)
A HARMONISH SPACE OF INDIGENOUS CULTURE was which impressed me.
Link of the hotel I stayed in Bali: https://www.booking.com/hotel/id/kori-bali-inn-i.vi.html?aid=304142
Another time, in Thailand, a seller of 4G mobile SIM card ran like hell to find a client who had just bought her SIM card, because she had not activated the SIM card for him (in Thailand one needs their Passport to register in order to activate a mobile SIM card). After had chased after but hadn’t found the guest, she accidently met him at the diner next to the house. She was super happy because she was able to fully serve a tourist from a foreign country. She didn’t need to chase after the guest, she could just forget about him. But she didn’t do that and such an experience I will never forget.
FULLY DEVOTED AND ALWAYS HAPPY was what make the service of the SIM card so special.
Another different time in Kota Kilabalu (Malaysia), in a cosy hostel, they had water and breakfast (unlimited) for their guests. There was a large, comfortable, cosy common space for everyone. And the room cleaners and the receptionists were always smiling, from morning till evening. They made their customers feel like at home. And their images will be imprinted on the young man's mind for a long time.
The link of the hostel at Kota Kilabalu: https://www.booking.com/hotel/my/akinabalu-youth-hostel.vi.html?aid=304142
In Yogyakatar, there was Mr Ocep Ocipi, the owner of Ngampilan Backpacker. He has a small, cosy home for people moving around the world. He considers his guests his family members. I remember still New Year's Eve of 2018, gathering with newly made friends to welcome new year in his small garden.
MAKE CLIENTS FEEL LIKE AT HOME is what I remember the most about them.
Link of Ngampilan Backpacker Hostel: https://www.booking.com/hotel/id/ngampilan-backpacker-hostel.vi.html?aid=304142
In Vietnam, mentioning travel company reminds me of Phon Tooc Tourist - Ha Giang Tre, a tour organization company in Ha Giang. With tour guides who are from indigenous ethnic minorities and very local experiences, for the first time I went on a tour in Ha Giang in which the guide played the H'Mong flute, dinner savoured in a Tay stilt house while enjoying the traditional musical instrument and Then singing of the Tay people. This is such a thoughtful and creative way of Ha Giang Tre to provide travel- and culture lovers with unforgettable experiences.
PUTTING CUSTOMERS AT THE CENTRE AND EXPLOITING INDIGENOUS ADVANTAGES is something I really like with Ha Giang Tre.
...
And there are many, many more things to be shared, I will continue to write in the following articles in a special section devoted to Vietnam tourism development: SUSTAINABILITY!
#Dulichbui24 #Tranvietanh #Wonderfulvietnam #CustomerExperience #Aeroflot #worldwidebigproud #Russiashouldproud
同時也有1部Youtube影片,追蹤數超過2萬的網紅Anh Minh,也在其Youtube影片中提到,Hey guys and gals! Spent days on this fixer upper guest room! I'm glad I got around to dressing this room because if I didn't it'll never be done! Ren...
best hotel interior in the world 在 旅行熱炒店Podcast Facebook 的最佳解答
開往西方的列車 Train to the west
入境烏茲別克的第一晚並沒有在青年旅館住宿,而是直接搭上了一路向西的臥鋪夜車,直奔遠在烏國西部的絲路古鎮希瓦(Khiva)。烏茲別克在地圖上看起來不大,搭個火車從東到西卻也要15小時的車程,如此長距離的移動選擇臥鋪夜車再適合不過——既不浪費白天時間又省下一夜的住宿費。
一上車,時光彷彿倒回了50年,車內的木質裝潢已經顯得相當有年紀,油漆表面也已經有些斑駁,更神奇的是走道旁邊竟然還有著燒煤的熱水爐。三等車廂稍微有些擁擠,裡面的乘客多是老人和小孩,在沒有空調的悶熱空間裡等著火車開動送來涼風。我睡在下鋪,而上舖睡的正好是兩個年紀相仿的烏茲別克青年,其中一人英文還算流利,長輩緣也莫名的好,在他的幫助下我很快就和身邊的老人家們有了互動。
Instead of staying at a hostel, I slept on an overnight train on my first night in Uzbekistan. This country doesn't look big on the map, but a train ride from Tashkent to the ancient Silk Road city Khiva still takes 15 hours, and overnight train is the best option to save daytime and hotel expenses.
The train itself is like a world from 50 years ago. The wooden and painted interior look aged. More surprisingly, the hot water barrel in the car was fueled by coal! Most passengers were seniors or children, waiting in the hot and stuffy car for the train to move and bring in breezes. My up-berth neighbor happened to be two Uzbek young men, and one of them spoke decent English. With his help I was able to interact with other people on the train.
原本以為火車開動之後,大家會早早鋪好床然後馬上就寢,沒想到真正的「夜生活」才剛要開始。首先是對面的老奶奶,開始從身上的大包小包裡拿出了囊餅、水煮蛋、小黃瓜與番茄,接著上舖的年輕人隨即掏出了兩大盒烤牛肉,並且從那個燒煤的熱水爐那邊拿來了熱水泡茶,我也拿出了上車前在超市買的麵包。這些食物擺滿了整個桌子,臥鋪瞬間變成了一場筵席。
車裡的對話當然都是烏茲別克語,我大部分時間也就是和大家分享著食物,努力從這個第一次接觸的語言裡抓出一些規則或韻律,偶爾通過懂英文的年輕人和其他老人有點互動。他們問我,你一個人旅行嗎?我說是的;接著他們又問,沒有人幫你翻譯?我說沒有,他們露出欽佩的眼神。
接著他們又開始說要來交換護照(烏茲別克似乎有規定即使本國人使搭國內火車也要帶著護照)。他們看著我護照上蓋著世界各國的入境章覺得新奇,我則看著對面老奶奶的烏茲別克護照,想像當年她的護照從蘇聯被換成烏茲別克時的光景。
What happened afterward was totally unexpected - instead of quickly falling asleep, people started taking food out and share with others. The old lady in the opposite berth took out bread, eggs, cucumbers and tomatoes, and the young men up-berth brought out two boxes full of grilled steak. They also brought hot water from the coal-fueled barrel mentioned earlier to make tea. I shared the bread I bought before broading as well. Suddenly the sleeper car was returned into a feast!
All the conversation was in Uzbek, which I didn't understand, but I tried to listen carefully and see if I can catch some patterns from this unfamiliar language. They occasionally brought me into the conversation with the help of the English speaking young man. They asked me, are you traveling alone? I said yes, and they followed, no translator with you? I answered no. They were amazed.
Afterward they exchanged their passport with me. (It seems like even Uzbek citizens have to travel with their passport in hand.) They were fascinated by the number of countries I've been to, and I stared at an old lady's Uzbek passport, imaging the day when it replaced her Soviet Union passport.
素未謀面的幾個人,在火車上透過食物很快就打成一片,兩位年輕人還拿出了事先早就準備好了的伏特加,似乎一直在等待氣氛對的時候拿出來。他們用力的向我推銷,我自知酒量不好,堅持只喝一兩口,他們也很貼心的先幫我倒好了一杯可樂,讓我喝完伏特加之後解解辣。
或許是因為時差和酒精的雙重作用,還不到十點,雖然我仍在努力地從烏茲別克與的對話中尋找規律,眼皮卻幾乎已經闔上;他們大概也看出我是真的累了,很體貼的讓我先睡了。火車相當平穩,規律的搖晃彷彿像搖籃一般有助於入眠,我在烏茲別克的第一個晚上竟然就這樣睡好睡滿了八個小時。
隔天早上醒來,火車在一望無際的不毛之地繼續奔馳著;昨天一起開趴的鄰居們也一一起來,昨夜的剩菜便順理成章的成了早餐;此時的車上除了乘客,還多了來回穿梭的小販,賣的東西無奇不有,從食物、衣服、玩具到飾品無所不包。
這趟意外豐盛(無論是就食物或是人際互動而言)的火車旅程,挽回了我前一天在塔什干留下不太好的印象——原來火車可以不只是交通工具或住宿場所,還可以是和當地人交流認識的地方;我心裡也默默決定,接下來旅程中還有16個要睡火車的晚上,我一定會在上車前準備好食物,用它們還和身邊的鄰居們搏感情。
Strangers got along quickly on the train. The two young men then brought out one bottle of vodka - I guess they'd been waiting for a right timing to do that. Although not a alcohol person, I compromised and agreed to take a little. They seemed to understand that, and were kind enough to prepare a full cup of coke on the side, to let me alleviate the spiciness after taking the vodka.
While still striving to learn something from their Uzbek conversation, jet lag in combination with the alcohol made me really sleepy prior to 10pm. They understood that and let me sleep while everyone else was still having fun. The train was very smooth, and its slight movements helped my sleep. I got a wonderful 8-hour uninterrupted sleep on the train!
The feast continued next morning with the leftover from the previous night. The train was still running in an uninhabited desert. What's different during the daytime is, many vendors went back and forth between cars, selling various items from food, clothes, toys to apparels.
This train trip made my time in Uzbekistan (even before getting to any destination) - train here is more than a vehicle or a lodge. It's a good place to build friendships with locals. There are still another 16 overnight train rides on my trip, and I now know what to do: I will always get food before boarding, and make friends with the food.
best hotel interior in the world 在 Anh Minh Youtube 的最佳解答
Hey guys and gals! Spent days on this fixer upper guest room! I'm glad I got around to dressing this room because if I didn't it'll never be done! Renovations and remodeling my house has been years in the making because this house has sooo many rooms and I was super lazy to get furniture. I travel a lot and spend most of the time in hotels around the world. Sometimes it's nice and other times its not so cute. I know how it feels like so I want my house guests to feel as comfortable, homey and relaxed as possible! Almost every room in the house is complete. So stoke about this home improvement! Hope my guest enjoy their stay! XOXO!
STAY CONNECTED.....
EMAIL: anhminh@anhminh.net
FACEBOOK: https://www.facebook.com/anhminhfan
INSTAGRAM: https://instagram.com/anhminhledoan
SNAPCHAT ?: anhminhnet
TWITTER: https://twitter.com/anhminhnet